Là một người hâm mộ cuồng nhiệt của series DOOM kể từ những ngày đầu tiên cuối thập niên 90, tôi đã trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc với dòng game này. Dù từng “rơi rụng” sau DOOM 3, nhưng bản reboot DOOM 2016 đã kéo tôi trở lại một cách mạnh mẽ. Tiếc thay, hậu bản của nó, DOOM Eternal, lại để lại một dư vị không mấy dễ chịu. Giờ đây, mọi kỳ vọng của tôi đều đổ dồn vào DOOM: The Dark Ages với hy vọng nó sẽ mang lại trải nghiệm DOOM chân thực nhất mà người hâm mộ khao khát.
DOOM 2016: Một Tái Hiện Hoàn Hảo Của Bản Chất Cổ Điển
Mặc dù DOOM 3 là một tựa game thú vị, thậm chí là một trong những lý do khiến tôi nâng cấp card đồ họa cùng với Half-Life 2, nhưng nó lại mang một phong cách rất khác so với các phiên bản DOOM kinh điển. Đây là một game bắn súng góc nhìn thứ nhất (FPS) với không gian chật hẹp, tập trung vào yếu tố kinh dị và số lượng kẻ thù ít ỏi trong mỗi phân cảnh. Tự nó, DOOM 3 là một trò chơi ổn, nhưng nó gần như không còn giữ được “DNA” của DOOM nguyên bản.
Sau khi chơi và hoàn thành DOOM 3, tôi chưa bao giờ thực sự quay lại nó cho đến khi phiên bản Nintendo Switch xuất sắc được ra mắt, vốn rất phù hợp với mẫu OLED của máy. Để thỏa mãn “cơn nghiện” DOOM, tôi luôn tìm về các tựa DOOM cổ điển và vẫn chơi chúng cho đến tận ngày nay. Tuy nhiên, vào năm 2016, chúng ta đã được ban phước với một trong những trò chơi vĩ đại nhất mọi thời đại. Với tên gọi đơn giản “DOOM”, bản reboot mềm này của thương hiệu đã tái hiện chính xác những gì một phiên bản hiện đại của các trò chơi kinh điển nên có. Nó trông bóng bẩy và hiện đại, nhưng vẫn giữ nguyên nhịp đập của DOOM cổ điển.
Cảnh chiến đấu kịch tính trong DOOM 2016 với nhiều loại quỷ dữ và nhân vật chính Doomguy sử dụng shotgun
Kết quả là tôi đã chơi đi chơi lại chiến dịch của DOOM 2016 nhiều lần, và nó gần như trường tồn với thời gian như các bản DOOM kinh điển.
DOOM Eternal: Khi Một Tựa Game “DOOM” Lại Chơi Như “Quake III”
Vì vậy, hãy tưởng tượng sự thất vọng lớn lao của tôi khi DOOM Eternal ra mắt (một trò chơi mà tôi đã mua ngay khi nó có sẵn) và nó lại không chơi giống như một trò chơi DOOM nên có.
Thay vào đó, trò chơi này giống như Quake III của id Software, nhưng với lớp “da” của DOOM được dán lên. Những bối cảnh căn cứ Sao Hỏa chân thực đã biến mất, và thay vào đó, mỗi cấp độ đều tràn ngập những đấu trường thẳng đứng siêu thực, bệ phóng nhảy và các câu đố platforming. Điều này đã làm mất đi tính liền mạch và cảm giác chiến đấu liên tục mà DOOM vốn có.
Khi mua DOOM 2016, tôi đã hoàn thành nó trong chưa đầy một tuần và sau đó chơi lại lần thứ hai ngay lập tức. Với DOOM Eternal, phải mất một năm tôi mới thấy dòng chữ chúc mừng lần đầu tiên, vì tôi chơi game trong những lần “cắn” nhỏ miễn cưỡng. Nó không đặc biệt khó, nhưng nó không mấy vui vẻ. Lần đầu tiên, tôi chỉ hoàn thành một trò chơi DOOM vì muốn xem cốt truyện – hãy tưởng tượng mà xem!
DOOM: The Dark Ages Hứa Hẹn Quay Về Cội Nguồn “Stand and Fight”
Trong DOOM Developer Direct 25, Hugo Martin (Giám đốc trò chơi) đã phát biểu:
“Chúng tôi muốn mỗi trò chơi DOOM đều đứng vững như một trải nghiệm độc đáo, vì vậy vào năm 2016, chúng tôi yêu cầu bạn ‘run and gun’ (chạy và bắn). Trong DOOM Eternal, đó là ‘jump and shoot’ (nhảy và bắn). Và trong DOOM: The Dark Ages, bạn sẽ ‘stand and fight’ (đứng vững và chiến đấu). Shield Saw sẽ mang lại cho bạn sức mạnh để đối đầu trực diện với những con quỷ lớn nhất, hung ác nhất mà chúng tôi từng tạo ra tại id.”
Đó chính là điều tôi muốn nghe. “Jump and shoot” chính là lý do tại sao tôi không thể chịu đựng DOOM Eternal với lối chơi đổ mồ hôi và giật giật của nó. Một cuộc tàn sát quỷ dữ với đôi chân vững chắc ít nhất nghe có vẻ gần hơn với những gì đã làm nên sự vĩ đại của DOOM so với những gì Eternal đã cố gắng thực hiện. Lời hứa về “stand and fight” mang lại hy vọng về những trận chiến căng thẳng, trực diện, nơi người chơi tập trung vào chiến thuật và sức mạnh vũ khí, thay vì phải liên tục di chuyển và né tránh.
Liệu “Stand and Fight” Có Mang Lại Phép Thuật Của DOOM Xưa?
Tôi không ngây thơ đến mức nghĩ rằng DOOM: The Dark Ages sẽ là một bản làm lại của trò chơi năm 2016, và tôi cũng không muốn series cứ mãi mắc kẹt trong một lối mòn. Chỉ là Eternal giống như một sự phân kỳ hơn là một sự tiến hóa của dòng game. Một tựa game DOOM phải có cốt lõi của DOOM.
Nếu một thương hiệu game mất đi bản sắc cốt lõi của mình, thì tôi nghĩ nó nên là một thương hiệu mới thay vì sử dụng một cái tên nổi tiếng để bán một tập hợp ý tưởng có vẻ “nửa vời”. Dù sao đi nữa, tôi đang đặt tất cả hy vọng rằng The Dark Ages sẽ thực sự là một kỷ nguyên “phục hưng” cho DOOM. Hy vọng rằng id Software sẽ lắng nghe phản hồi của người hâm mộ và mang lại một trải nghiệm mà cả fan cũ lẫn người chơi mới đều có thể tận hưởng.
Hình ảnh gameplay cổ điển của DOOM 1993, thể hiện người chơi đối đầu với quỷ dữ và lính bị chiếm hữu bằng cưa máy
DOOM: The Dark Ages hứa hẹn sẽ đưa người chơi trở lại với nguồn cội của sự tàn bạo, tốc độ và cảm giác làm chủ chiến trường. Liệu đây có phải là tựa game mà chúng ta đã chờ đợi bấy lâu, một phiên bản DOOM xứng đáng với di sản của nó và đẩy dòng game tiến lên mà vẫn giữ được linh hồn? Thời gian sẽ trả lời, nhưng hiện tại, hy vọng vẫn còn đó.
Tài liệu tham khảo: